Nội dung
“Vậy, thưa điện hạ, chúng ta hãy đặt cược nhé? Rằng liệu sau một tháng ngài có thể nhớ được tên của người hầu của ta hay không”. "Không tệ. Việc giao tiếp bằng mắt với những người hầu có thể là một việc khó, nhưng việc nhớ tên của cô ta thì rất dễ nhớ.” Rihanna Theodore là một cô hầu gái đã hiểu quá rõ về chuyện này. Đến mức cô có thể hiểu được lý do tại sao vị tiểu thư mà cô phục vụ lại đặt cược như vậy với hoàng tử, người mà cô đã phải lòng. Đối với một người hầu tầm thường như cô mà lại có thể giữ trong lòng tình cảm đối với một vị hoàng tử, điều đó thật nực cười. Vì vậy, tôi sẽ đặt dấu chấm hết với mối tình đơn phương này của mình. “Điện hạ, Hoàng tử Illyd, đã đánh thức được sức mạnh của mình. Tôi phải nhanh chóng đến gặp Liana Aradnine, người duy nhất có thể giúp ngài ấy bình tĩnh lại, theo như chỉ dẫn của vị linh mục.” Nếu như không có cô ấy, tất cả bọn họ sẽ chết hết. * * * * “…Liana.” Illyd áp mặt vào chiếc cổ mảnh mai, mềm mại của Liana. "Liana, sao em lại đến muộn quá vậy?" Anh giống như một con thú hoang đang cố thuyết phục cô rằng mình sẽ không làm cô bị thương. “Ta… gần như là đã giết hết tất cả mọi người rồi.” Illyd đưa tay giữ chặt lấy vạt áo choàng của Liana với bàn tay run rẩy của mình. “Đừng bao giờ rời xa ta nữa nhé.” Anh ta muốn mình là người hoàn thiện nhất, và là duy nhất với một người giống như một vị thần trong mắt anh ta, người nắm giữ sợi dây xích của anh ta. Nhưng trái với sự mong đợi của anh, đôi mắt của Liana chỉ đầy sự kinh hãi.